trích dẫn

Chẳng thơm cũng thể hoa nhài - Dẫu không ngoa ngoắt cũng (là) gài (gái) Đô Lương

14.7.11

Sặc

   
       Đang vừa ăn cơm vừa xem chương trình thời sự VTV1, bố Chip bỗng dưng bật cười khi nhìn thấy ông Chủ tịch nước. Khốn khổ cho cái kiểu vừa ăn vừa cười. Ho sặc, ho sụa. Nước mắt nước mũi giàn dụa. Giọng nói thì nghèn nghẹn, muốn nói mà không nói được, cứ lắc lắc cái đầu, ú a, ú ớ.
-         Bố mi ăn kiểu chi rứa? Đang ăn tự nhiên cười để đến nỗi sặc rứa là răng?
-         Tự nhiên anh nghĩ đến câu nói Việt Nam và Cu Ba canh giữ hòa bình thế giới, rồi thì anh thức, anh ngủ của ông Chủ tịch nước, không cười không được.
-         Thôi thôi, chuyện hài để khi khác cười, cười chi trong lúc ăn, sặc cho khổ.
-         Có lẽ phải viết thư cảm ơn ông Chủ tịch nước em à. Đời sống lúc ni đang thiếu thốn, khó khăn, nhờ những phát ngôn ấn tượng của ông mà ta có thêm tiếng cười.
        Ừ nhỉ, dân gian đã chẳng có câu “một tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ” đó sao. Xin cám ơn đồng chí Chủ tịch nước. Đồng chí đã không nghĩ đến địa vị, chức tước của mình khi đem đến tiếng cười cho muôn dân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét